Hôm qua, chúng tôi quyết định tự thưởng cho mình một buổi tối ăn chơi ra trò.
Ban đầu chúng tôi định khiêm tốn đi sàn nhảy ở khách sạn Ngọc Thu. Nhưng rất tiếc, khi đến khách sạn Ngọc Thu thì nhân viên ở đó thông báo là sàn nhảy đã đóng cửa, và “mời anh chị sang bên A.Q”. Vậy là không còn cách nào khác, chúng tôi đành phải sang A.Q.
A.Q là tên gọi tắt của Ánh Quang, một sàn nhảy có thể nói vào loại bậc nhất ở Sóc Trăng.
Chúng tôi rất hào hứng vì thật sự khá là tò mò muốn biết thế nào là A.Q?!
Chúng tôi bước vào A.Q lúc 9g tối. Và chúng tôi là những vị khách đầu tiên của buổi tối hôm đó. Ngay khi chúng tôi bước vào, nhạc bắt đầu được hai anh chàng DJ đứng trên sân khấu bật lên và màn hình to trên sân khấu bắt đầu chạy những hàng chữ điện tử sáng trưng và màu mè, thông báo những sự kiện lớn sắp diễn ra. Ở góc xa hai bên sàn nhảy, có hai màn hình tivi, mở kênh HBO. Hình như là bộ phim nói về Mike Tyson. Cũng may là tôi có thể xem tivi vì thực sự tôi không thích nhìn lên màn hình to trên sân khấu.
Tiếng nhạc được bật to đến mức tôi cảm nhận được tim mình cũng nhảy lên mỗi khi có tiếng trống.Chúng tôi không còn nghe thấy tiếng mình nói nữa. Mỗi khi cần trao đổi gì là phải ghé sát tai nói với có thể nghe thấy được.
Sàn nhảy cũng không quá rộng với dàn đèn nhấp nháy liên tục và thỉnh thoảng lóe lên như ánh sáng tia chớp khi có giông. Và thi thoảng, từ đâu đó, làn khói sương phun ra phía giữa sàn nhảy. Trong ánh sáng này, nếu bạn mặc áo sáng màu, ví dụ: màu trắng, màu vàng tươi hoặc màu xanh da trời, bạn sẽ rất nổi bật. Có lẽ chính vì vậy, những anh chàng phục vụ ở sàn nhảy mặc áo sơ mi trắng, cắm thùng trong khá bảnh bao.
Ngoài 3 chúng tôi ra thì còn có những ai? Những cô gái xinh đẹp cao ráo diện những bộ váy ngắn, trông hấp dẫn. Các cô gái bắt đầu nhảy theo điệu nhạc ở các bàn xung quanh chúng tôi. Một số cô thì đứng thành hình vòng tròn trên sàn và nhảy. Gần ngay đó là những anh chàng diện đồ tối màu, tay chắp sau lưng, chân rung rung theo điệu nhạc. Tôi đoán họ là nhân viên an ninh. Những anh chàng có khuôn mặt không biểu cảm. Nếu làm phép tính thì có thể thấy, số nhân viên ở đây gấp 10 lần 3. Thật là áp đảo!
Đến 9g30, chúng tôi không còn là những vị khách đầu tiên nữa. Bắt đầu lác đác những vị khách thanh niên trẻ trung bước vào. Có lẽ vì hôm qua không phải ngày cuối tuần nên sàn nhảy không đông. Nửa tiếng sau thì có thể thấy có khoảng 4-5 bàn đã có khách.
Chúng tôi bắt đầu cười bản thân mình vì khi nhìn xuống chân, chúng tôi toàn đi dép lê, dép xỏ ngón, có lẽ không hợp thời với khung cảnh ở đây lắm. Chúng tôi nói đùa, nếu có lên sàn nhảy nhớ giữ dép cẩn thận, đừng để giống như cô bé lọ lem. Chị Dương bắt đầu nhảy. Chị Dương rất thích nhảy mà. Nhưng tại vì trên sàn nhảy không có ai nên chị Dương không lên đó nhảy. Còn anh Dũng thì có lẽ không vui lắm vì sự có mặt của hai chị em tôi làm cho các cô gái xinh đẹp không đến gần anh ấy. Chị Dương và tôi quyết định, nếu lần sau có đến đây, chị em chúng tôi sẽ không làm phiền các anh em. Đồ uống chúng tôi gọi là bia và Coca. Giá đồ uống ở đây gấp 3-4 lần ngoài chợ. Cũng dễ hiểu vì bạn phải trả phí phục vụ và tiền điện (âm thanh và ánh sáng).
10g: chúng tôi không thể chịu đựng thêm cường độ âm thanh và ánh sáng ở đây nữa. Chúng tôi quyết định kết thúc tối ăn chơi ở đây. Có lẽ tai, mắt và đầu của tôi sẽ phải mất vài ngày để trở về trạng thái bình thường. Nhưng dù sao, chúng tôi cũng đã có thời gian vui vẻ ở A.Q. Cả 3 chúng tôi đều ra về với nụ cười tươi rói trên môi.
Rất tiếc là chúng tôi không thể chụp ảnh khung cảnh vì nếu chụp ảnh, có lẽ chúng tôi sẽ không bao giờ còn nhìn thấy cái máy ảnh nữa. Bạn còn nhớ mấy anh chàng an ninh chứ?! Do vậy, để kết thúc bài viết, chúng tôi xin mạn phép sử dụng bức tranh tái hiện lại một phần nào khung cảnh tối qua dưới ngòi bút vẽ trình độ mầm non bán nghiệp dư. Rất mong các bạn thông cảm.
Mời các bạn thưởng thức tranh. Một phần quà đặc biệt sẽ dành tặng bạn nào có thể đoán được 3 chúng tôi ở đâu trong bức tranh.
Tái bút: Tối chủ nhật, 30.10, A.Q sẽ tổ chức tiệc hóa trang nhân dịp Halloween. Chúng tôi sẽ quay lại A.Q ;)